Jeff Bridges và hành trình hồi sinh huyền thoại máy ảnh WideluxX

By Thao Bui

Sau nhiều năm tưởng chừng đã chìm vào quên lãng, chiếc máy ảnh phim toàn cảnh huyền thoại Widelux đang chuẩn bị trở lại. Và người đứng sau nỗ lực hồi sinh ấy không ai khác ngoài Jeff Bridges – nam diễn viên từng đoạt giải Oscar, đồng thời cũng là một nhiếp ảnh gia đam mê máy phim. Dự án mang tên WideluxX nay đã chính thức bước vào giai đoạn nguyên mẫu (prototype), mở ra niềm hy vọng cho giới yêu ảnh analog trên toàn thế giới.

Ra đời từ giữa thế kỷ XX, Widelux nổi tiếng nhờ cơ chế ống kính xoay độc đáo (swing-lens) cho phép ghi lại khung hình toàn cảnh trên phim 35mm mà không cần ghép ảnh. Kỹ thuật này tạo nên những bức ảnh với góc nhìn uốn cong đặc trưng, mang lại cảm giác chân thực và giàu chiều sâu – điều mà ảnh kỹ thuật số khó tái tạo hoàn hảo.

Jeff Bridges là một trong số ít nghệ sĩ Hollywood trung thành với Widelux suốt nhiều thập kỷ. Ông từng sử dụng chiếc máy này để ghi lại hậu trường các bộ phim mình tham gia, sau đó tập hợp thành cuốn sách ảnh nổi tiếng Pictures by Jeff Bridges. Vì vậy, khi hãng sản xuất gốc bị hỏa hoạn và ngừng hoạt động cách đây hơn 20 năm, ông cùng vợ – Susan Bridges – đã quyết tâm “cứu” di sản này khỏi biến mất vĩnh viễn.

Ảnh: PetaPixel

Cùng với hai biên tập viên của tạp chí SilvergrainClassics là Marwan El Mozayen và Charys Schuler, vợ chồng Bridges đã sáng lập công ty SilverBridges – cái tên thể hiện sự kết hợp giữa “Silver” (tượng trưng cho nhiếp ảnh phim) và “Bridges” (họ của họ).

Mục tiêu của nhóm rất rõ ràng: “Không để chiếc máy Widelux yêu dấu của chúng tôi biến mất”.
Và sau gần ba năm nghiên cứu, họ đã đạt được một cột mốc quan trọng: WideluxX Prototype 0001 – phiên bản nguyên mẫu đầu tiên của huyền thoại được hồi sinh.

Tại hội nghị quốc tế International Association for Panoramic Photography (IAPP) tổ chức ở Minnesota, Jeff và Susan Bridges đã giới thiệu mẫu nguyên mẫu đầu tiên qua video gửi đến cộng đồng nhiếp ảnh. Hình ảnh chiếc WideluxX khiến nhiều người xúc động: dáng máy quen thuộc, ống kính xoay mang phong cách cổ điển, cùng lớp hoàn thiện thủ công tinh xảo.

Do nhà máy Widelux cũ đã bị thiêu rụi, toàn bộ cấu trúc của WideluxX phải được tái thiết kế hoàn toàn bằng phương pháp reverse engineering. Nhóm kỹ sư Đức đã nghiên cứu từng chi tiết cơ khí từ bản F8 nguyên bản, rồi chế tác lại từ đầu – nhưng vẫn giữ tinh thần “thủ công, chính xác và bền bỉ qua nhiều thế hệ”. “Chúng tôi sẽ có nhiều cải tiến nhỏ, nhưng DNA của nó vẫn là Panon Widelux F8”. – nhóm SilverBridges chia sẻ.

Không chạy theo xu hướng kỹ thuật số, WideluxX vẫn là máy ảnh phim cơ hoàn toàn, sản xuất thủ công tại Đức, dành cho những ai muốn trải nghiệm lại sự chậm rãi, cảm xúc và tính thủ công thuần túy trong nhiếp ảnh.

Việc WideluxX bước vào giai đoạn nguyên mẫu không chỉ đơn thuần là tái sinh một sản phẩm cổ điển. Đó là tuyên ngôn về giá trị của nghệ thuật analog – nơi mỗi tấm ảnh được tạo nên bằng thời gian, sự kiên nhẫn và cảm xúc thật. Jeff Bridges từng nói: “Widelux cho tôi cảm giác như đang nhìn thế giới qua đôi mắt khác. Nó chân thực, rộng mở và không hề hoàn hảo – giống như cuộc sống vậy”.

Sự trở lại của WideluxX vì thế mang ý nghĩa sâu xa hơn: đó là cách một thế hệ nghệ sĩ tri ân quá khứ, đồng thời truyền cảm hứng cho lớp nhiếp ảnh gia trẻ – những người đang tìm kiếm linh hồn thật của tấm ảnh.

Hiện dự án vẫn đang trong quá trình hoàn thiện kỹ thuật, chưa có ngày phát hành hay giá bán cụ thể. Tuy nhiên, nhóm SilverBridges đã công bố trang web chính thức wideluxx.com để người hâm mộ theo dõi tiến độ, hình ảnh prototype và những đoạn phim tài liệu về quá trình chế tạo.

Khi chiếc WideluxX hoàn thiện, nó sẽ không chỉ là một thiết bị chụp ảnh, mà là một biểu tượng tái sinh của tinh thần thủ công và nghệ thuật chân thực – điều mà nhiếp ảnh hiện đại đang dần đánh mất.

Trong thế giới kỹ thuật số nơi mọi khung hình đều có thể chỉnh sửa hoàn hảo, sự trở lại của WideluxX nhắc chúng ta nhớ rằng: nhiếp ảnh không chỉ là kỹ thuật – mà là cảm xúc, là cái nhìn riêng biệt về thế giới. Dự án của Jeff Bridges không chỉ hồi sinh một chiếc máy, mà còn hồi sinh một triết lý: chụp để cảm, không chỉ để ghi lại.